Những câu chuyện mạnh mẽ nhất là những câu chuyện có tâm hồn dạy chúng ta rằng đừng bao giờ tuyệt vọng, và không để bản thân mình bị nỗi buồn nuốt chửng. Chúng nhắc nhở chúng ta rằng hy vọng là một cảm xúc quý giá và sống động, điều có thể mang lại cho cuộc sống của chúng ta bản chất và ý nghĩa. Hãy cùng gamehot24h review về Nhà tù Shawshank (1994) bạn đọc nhé.

The Shawshank Redemption dựa trên tiểu thuyết của Stephen King. Nhà tù Shawshank (1994) Năm 1947, Andy Dufresne (Tim Robbins) phải chấp hành hai án tù chung thân tại trại giam Shawshank vì tội giết vợ và nhân tình của vợ, mặc dù anh luôn miệng kêu oan. Vụ án gây xôn xao dư luận, bởi Andy là phó chủ tịch ngân hàng Portland, một nhà băng nổi tiếng.Động cơ giết người đã rõ ràng (vì ghen tuông), khẩu súng gây án cũng thuộc về Andy. Những chứng cứ trên hiện trường cũng chống lại anh. Chỉ có mỗi điều người ta bỏ sót: khẩu súng gây án đã bị ném xuống sông và cảnh sát chịu không thể nào vớt được. Người ta chỉ biết đến sự xuất hiện của nó trong vụ án nhờ thái độ thành khẩn của Andy.Dáng vẻ trí thức, tác phong đĩnh đạc của một người từng sống trong giàu sang biến Andy thành người lạc lõng trong nhà tù Shawshank. Ngay cả những cảnh sát trong trại cũng thấy "ngứa mắt" khi nhìn thấy anh.Người duy nhất không giễu cợt Andy là Ellis Boyd Redding (Morgan Freeman), thường được gọi là Red, một tù nhân da đen đã bóc được gần 20 cuốn lịch. Ban đầu, Red coi anh là đối tượng lý tưởng cho những trò cá cược, đổi chác của ông ta.

Biên kịch và đạo diễn Frank Darabont đã vẽ ra những màn trình diễn mạnh mẽ và mãnh liệt từ Morgan Freeman và Tim Robbins như những người bạn tâm giao hỗ trợ nhau trong thời gian khó khăn. Red coi hy vọng là một thứ nguy hiểm có thể khiến một người đàn ông mất trí, nhưng Andy tin rằng đó là nhiên liệu giúp một người đi ngược lại mọi điều bất lợi. Shawshank Redemption là một sự tôn vinh tưng bừng để hy vọng như một phẩm chất thiết yếu của tâm hồn.

Màu phim đầy tinh tế

Nhà tù Shawshank (1994) lấy bối cảnh là một nơi hoang tàn vĩnh viễn. Có chút màu sắc nào đó, buồn tẻ và thiếu sức sống (rất nhiều màu xám và xanh lá cây tắt và xanh dương), và đôi khi bộ phim bị bao phủ với tông màu đen trắng (sự tinh tế này phải ghi nhận cho nhà quay phim Roger Deakins, anh em nhà Cohen - những con người đầy tinh tế với màu sắc và cảm xúc). Màu phim vừa phản chiếu vừa như mỉa mai các thông điệp chính của phim là sự hy vọng, sự cứu rỗi trong tâm hồn. Hoặc có thể là một ý nghĩa nào sâu xa hơn thế.